MỘT NGÀY NÀO EM ĐẾN
Em vừa ước, rồi lại không ước nữa
Ôi vì đâu, nỗi sợ cứ ập òa?
Trong thơ em thấp thoáng nỗi xót xa
Anh muốn biết ai làm em buồn thế.
Trên đường đời bước chân em nhè nhẹ
Trên đường đời bước chân em nhè nhẹ
Mảnh thủy tinh lỡ xước có hề chi
Ngoài khơi xa tiếng sóng vẫn thầm thì
Đời vẫn đẹp mênh mang tình của bến.
Một ngày nào, anh xin mời em đến
Một ngày nào, anh xin mời em đến
Ngôi nhà anh trên đỉnh sóng thời gian
Mình sẽ bên nhau cho băng tuyết dần tan
Và nồng ấm đắm say cùng trời biển.
(ST)
No comments:
Post a Comment